Dòng sự kiện:

Câu chuyện cổ tích kể bằng thơ: Cậu bé Tích Chu

Để phát triển tư duy và nuôi dưỡng tâm hồn trẻ các mẹ hãy thường xuyên kể cho con nghe câu chuyện cổ tích Tích Chu bằng thơ này nhé!

Xưa có cậu bé Tích Chu,

Mẹ cha về với thiên thu mất rồi.

Còn nhỏ đã phải mồ côi.

Cậu sống cùng ngoại trong ngôi nhà nghèo.

Ngoại thì hết mực cưng chiều,

Làm nụng vất vả, thương yêu cháu mình.

Bà sống có nghĩa, có tình,

Chăm sóc cho cháu, quên mình chẳng lo.

Tích Chu chẳng biết thương, lo…

Chỉ ham vui bạn, chơi cho tối ngày.

Bữa nọ bà ốm nằm đây,

Khản cổ gọi cháu, mang ngay nước vào.

Bà nằm đó, giọng thều thào:

“Bà khát nước quá, cháu à, cháu ơi!”

Tích chu khi đó mải chơi,

Đâu nghe thấy được mấy lời bà kêu.

Đến khi bụng đói chạy về,

Thì thôi bà đã bay về trời xanh.

Chim cu bà đã hóa thành,

“ Cháu gọi chi nữa, trời xanh về rồi”

Tích Chu gọi khản cả lời.

“ Cúc cu, cu cúc- muộn rồi cháu ơi!”

Hối hận khóc hết cả hơi:

“ Có ai giúp với, giúp tôi tìm bà”

Cô tiên khi ấy hiện ra:

“ Có thật cháu muốn cứu bà cháu không?”

“ Cháu đã hối hận trong lòng,

Cháu xin cô giúp, cháu không sợ gì”

Cô tiên nói: “Vậy hãy đi,

Tới suối tiên đó, đường thì rất xa,

Khó khăn, thú dữ … rất là:

Muôn trùng gian khổ… cháu à, đi không?”

Tích Chu nghe nói bằng lòng.

Lên đường đi tới suối tìm nước tiên.

Đường đi dốc đá triền miên,

Trải bao khó nhọc, nước tiên mang về.

Cho chim cu uống thỏa thuê,

Và rồi chim hóa thành bà, về luôn

Tích Chu nước mắt mưa tuôn:

“Bà ơi, cháu sẽ muôn phần thương yêu!

Từ nay, sớm sớm chiều chiều.

Cháu sẽ ngoan ngoãn, thương yêu nhất bà”

Và từ ấy chuyện mà ra,

Chuyện Tích Chu đó, ngợi ca tấm lòng.Tình bà cháu đó biết không?

Gia đình là phải có lòng thương yêu!

Ngày 14/5/2017

Nguồn: Gia đình Việt Nam